yêu dấu tan theo
Những ngày anh đi, biển buồn vô hạn
Sóng vỗ miên man hoài vọng trắng bờ
Hồn mỏi mòn trên phiến đá chơ vơ
Nhìn yêu dấu tan theo đời nghiệt ngã.
Đêm mênh mông trông vời ra biển cả
Ánh sao trời lấp lánh giữa trùng dương
Nhớ về anh một thuở của yêu thương
Mà chợt thấy trong hồn dâng biển động.
Cho trời đất miên man niềm hoài vọng
Tiếng gió ru buồn ngày tháng đong đưa
Em trở về vào một buổi chiều mưa
Nghe day dứt nỗi niềm xưa đọng lại.
Đâu những vần thơ yêu thương còn mãi?
Trong trái tim hồng thắm buổi ban sơ
Thuở tình yêu còn trong trắng ngây thơ
Ngồi một mình thả hồn theo mây gió.
Nào ngờ đâu đời nghiêng tình rạn vỡ
Trái tim hồng buốt giá nỗi đau thương
Em về đâu giữa muôn vạn nẻo đường
Mong tìm lại những gì yêu dấu cũ?