bắt đền!
Bắt đền anh đó bắt đền anh!
Nhờ gió lén hôn trong mộng lành
Để khiến người ta hồn tỉnh giấc
Bây giờ ngơ ngẩn dưới đêm thanh
Làm sao quên được nụ hôn môi
Dạ mãi trở trăn...thôi chết rồi!
Có phải là em...tim cũng đã
Theo người nhập mộng để thành đôi
Hồn lưu luyến nhớ đến người ta
Mong thấy lại giây phút ngọc ngà
Ơi hỡi...tình nhân! người có biết
Nơi này em đợi...nhớ đừng xa...!
Gió ơi, đâu nhỉ?! Hãy về ngay
Mắt đõi theo ai từng tháng ngày
Hãy đến bên em tay khép lại
Kẻo không em khóc dỗi hờn dây!
Đừng nha, gió chớ vội đi nhanh
Hãy đến dùm em buông thả mành
Gối đợi chăn chờ...sao chẳng thấy
Bắt đền...
Anh đó...
bắt đền anh...!