Poem logo
Poem logo

người lính già

Tác giả: Tô Chí Tự
Anh Lính Già khập khễnh...
in dấu chân hai chấm , kèm dấu phẩy đàng sau.
Anh giơ "cánh tay nạng gỗ "
Ra dấu qua đường
Tiếng còi xe inh ỏi giục...
phía trước mặt , sau lưng !
Có tiếng chửi thề của một chàng trai trẻ
_" ĐM lão què chán sống " !
Hối hả...
Anh bước nhanh bằng tàn lực cả đôi tay ,
Quị ngã bên lề đường !
(Phải chăng chỗ đời dành cho Anh là đây?!)
... thở giốc !
Vắt chéo chân què lên phía " bắp đùi cộc lốc "
Thoáng nhìn về hướng xa...
thẳng tắp những hàng cây ,
san sát cửa nhà ,
trên xa lộ vẫn dập dìu xe cộ lại qua...


Nhớ buổi tiển đưa
khi Anh bỏ ghế nhà trường
giơ tay vào quân đội.
Sôi sục niềm tin tuổi trẻ
Anh khao khát Tự Do !
Từ lúc một phần cơ thể phải nằm lại
nơi rẻo đất vùng xa
Anh cũng chưa bao giờ thắc mắc.


Chiều nắng hạ , gió hanh rát mặt !
Anh Lính Già lại chậm rãi lê thân.
những dấu hai chấm kèm sau dấu phẩy
vẫn in đều trong bề bộn dấu chân...
Đã ai nghĩ...
Trong quá trình kết trái
Có cả những giọt máu hồng Anh bỏ lại năm xưa (?) !


06/05/2010

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm