tiếng hát mùa thu
Thu về vội ngàn cây thay lá ,
cánh tay gầy thương níu tuổi thơ ngây .
miền đất lạ, cánh chim chiều mỏi cánh
mất quê hương, anh làm kẻ lưu đày .
Mùa thu lại đốt rừng hoang kỷ niệm
thả mây sầu ru giấc ngủ chiêm bao
gởi trả em nỗi-buồn-thân-con-gái ,
bởi ngây thơ xin làm kẻ dại khờ .
Triền non cao loài cây nào mới mọc
hồn “nai-vàng-ngơ-ngác“ ngủ trong anh.
mang thân phận trên bàn tay bé nhỏ
đốt tuổi thơ tìm tiếng hát thanh bình
Thôi trả em những lời xưa hò hẹn
nguyện ngàn đời về ngủ giữa non cao .
hồn có lạnh thân xin làm du-tử
gởi yêu đương trong khúc-hát-sông-hồ.
Dương Lam