trăm miền tình thơ
Thơ là ngọn lửa hương lòng
Ấm mùa đông giá,sáng trong đời này.
Câu thơ trải nỗi đắng cay
Tảo tần hôm sớm,hao gầy dung nhan.
Thơ như sâm quý trên ngàn
Nuôi niềm hy vọng vạn ngàn con tim
Bể dâu đưa đẩy nổi chìm
Giữa miền giông tố,cánh chim cuối trời.
Thơ là bạn quý trên đời
Trong gian khó vẫn sáng ngời cùng ta.
Bốn mùa luôn thắm sắc hoa
Tươi màu nắng mới mặn mà yêu thương.
Thơ là hồn của quê hương
Dẫu xa bốn bể khói sương chẳng từ.
Giữa nơi tuyết trắng xa mờ
Từ trong sâu thẳm vẫn mơ về người.
Hồn thơ lăn lóc với đời
Trót vương thơ để đứng ngồi không yên.
Bạc đầu mà chẳng thể quên
Gửi cho nhân thế trăm miền tình thơ!
Ngày 30/10/2010.