tokyo những ngày mưa thu
Konnichiwa Narita
Phi trường mờ sương khi tôi đến
sương rơi lấm tấm như mùa Đà Lạt Liên Khương
tất cả những con đường
rất hẹp và dập dìu xe cộ
phải tốn hơn tiếng rưởi đồng hồ
Airport Limousine mới về thành phố
tràn ngập ánh đèn lộng lẫy, kiêu sa
Chào Tokyo buổi sáng
mưa nhạt nhòa
mây rất thấp che nghiêng mấy từng cao ốc
khách sạn Washington với 25 tầng cao
nhưng chung quanh bị bao bọc
bởi những tòa nhà chọc trời
ngạo nghễ, vô tư
Mưa vẫn rơi
dù rơi rất nhẹ
nhưng vẫn làm lầy lội những nẻo đường dọc ngang
tràn ngập người và xe cộ
gió lộng Tokyo
mưa giăng trên đường phố
rừng người trên mặt lộ
vội vã, tay cầm ô
Tôi hỏi thăm một cô gái trẻ
đường về đại học Waseda University
cô nhỏ cười, chiếc răng khểnh hữu duyên
em cúi đầu e lệ
vì tiếng Anh hạn chế
mỗi lần nói xong một câu
lại cúi đầu “hậy hậy”
tôi cười cũng cúi lạy
Arigato nhỏ ơi
Mưa vẫn không ngừng rơi
người tràn qua mặt lộ
những ngả tư đèn đỏ
họ nói cười như không
ngó chỗ nào cũng đông
tay dù, tay xách cặp
rộn rịp, rộn rịp
Karioka Tokyo
Sáng nay mưa vẫn rơi rất nhẹ
khi tôi từ giã thành phố này
người người vẫn ngược xuôi, bận rộn hai tay
(tay mang dù, tay xách cặp tắp)
cuộc sống vẫn tiếp diễn đó đây cùng khắp
như mặt trời vẫn lên, trái đất vẫn quay
tôi chợt nhớ tới một người má đỏ hây hây
liếc rất vội
khi tôi vô tình hỏi em bao nhiêu tuổi
cử chỉ vùng vằn
lặng thinh không nói
làm tôi giật mình, tôi cũng bối rối như em
ước gì đoạn đường cùng bước với nhau dài thêm
để tôi được nói cười với em hơn chút nữa
thời gian đã đẩy tuột tôi vào ga xe lửa
chỉ kịp vẫy tay từ tạ lên đường
xe trực chỉ phi trường
em xoay lưng bước vội
dường như có môt điều gì tiếc nuốichia tay lần này biết có gặp lại lần sau
Tạm biệt Tokyo
Yên Sơn
20100930