tình hồng cho em
Một chút bụi len vào hông hiên lớp,
Bám nhẹ nhàng như giọt nắng thủy tinh
Ngày thoáng qua mưa buổi sáng vô tình...
Hôn lên má lên môi hồng con gái
Em cố giữ dùm anh thời trẻ dại
Thật ngoan hiền màu áo lụa Hà Đông
Dù có yêu anh cũng để trong lòng
Em biết được em ngại ngùng mắc cỡ
Anh cũng tỷ như mùa xuân chưa tới
Hong tóc dài trên tháp cổ bình yên
Ngủ đi em trời vừa độ tháng giêng
Hồn bỏ ngỏ cho chiều thơm hương sứ
Anh cũng tỷ như ngưòi trong huyền sử
Về ru em mơ tìm giấc thiên đàng
Khi ngại ngùng....anh gọi tiếng cố nhân
Rồi giãy chết dưới hàng cây gạo đỏ
Thôi em nhé ! Tình đôi ta trắc trở
Buồn mà chi ngơ ngẩn hết một đời
Buồn mà chi đầy đôi mắt tiểu thư
Để thương nhớ ngày lấy chồng bỏ học
Linh Phương