đời phiêu lãng
Đời phiêu lãng gửi mây trời gió biển
Mong về đây hiển hiện một hình hài
Bóng trăng quê còn mãi đợi ngày dài
Sao tăm cá vẫn miệt mài sương gió
Biển bâng khuâng mỗi từng chiều ráng đỏ
Đang bộn bề những lời tỏ muộn màng
Sóng vỗ bờ, sóng gào nổi rền vang
Thuyền không bến đã tách đàng, rẽ sóng
Bờ cát trải mênh mông xa rộng
Biển ôm vào trong lòng biển mù khơi
Chở bao nhiêu giông tố của cuộc đời
Cho gầy guộc quả tim hồng nguyệt lạnh
Hàng dương xanh rủ nhau vào hiu quạnh
Cô đơn trong từng nỗi lạnh hoang lòng
Chẳng xạc xào, chẳng hờn gió mùa đông
Đang hùng hổ, đang ầm ào, đến vội
Trong hoang vu, bóng lẻ loi chiều vợi
Dõi mù khơi hình ảnh mỗi con thuyền
Mãi đi vào vùng vũng xoáy cô miên
Mà thương nhớ vẫn triền miên, đứng đợi
lethutrang