thuyền hoa
Tiếng thơ em rơi giữa chói chang
Mắt tình ấp ủ lệ đôi hàng
Vườn xuân ấm áp lời thương nhớ
Gấp gáp trong ta sự ngỡ ngàng
Mái chèo lỡ nhịp sóng xô ngang
Thôi thúc buồng tim giấc mộng vàng
Kìa động thiên thai đang hé mở
Nhịp sóng đời rẽ lối hoang mang.
Em đang mơ màng hờn bến xa
Dòng mây lấp loá ánh ngọc ngà
Thấp thoáng sương giăng vương lối hẹn
Ngọn gió đời thoảng chút phôi pha.
Vầng dương hé mở giữa bao la
Man mác vây quanh chợt nhạt nhoà
Quầng sáng quanh đây hương sắc dậy
Bàng hoàng thức tỉnh...ta nhận ra...
Vẫn một nhành hoa e ấp cười
Long lanh giọt ngọc rạng khoảnh trời
Đêm nay phía ấy thuyền neo đậu
Trăng nước tươi ngời trong mắt em...
Trần Như Chuyên
...................................
MỘNG HOA
Con nắng mùa xuân, soi chói chang
Nỗi niềm khoắc khoải, sóng đôi hàng
Mơ ước dẫn vào, làng nhung nhớ
Nơi gặp gỡ nhau, với ngỡ ngàng
Con sóng biển tình, gây trái ngang
Ngăn đường vào đến, cõi hoa vàng
Thiên thai cửa không cho, rộng mở
Muôn trùng vẫn vỗ, những mênh mang
Mây trời có biết, ở miền xa
Đang vọng niềm tin, ánh ngọc ngà
Vẫn mộng thênh thang, điều ước hẹn
Mãnh liệt yêu người, dẫu phôi pha
Ơi gió xua buồn, đã bao la
Đừng cho đôi mắt, vướng lệ nhòa
Niềm thương ru ngủ, nay tỉnh dậy
Từ ảo hư vô, lại bước ra
Trăng hỡi, cho xin một, nụ cười
Xóa dần tăm tối, ở phương trời
Một mai thuyền tình, neo bến đậu
E ấp nụ hồng, tươi mắt Em
lethutrang