miền mẹ cha.
Quay gót là tới cửa Thiền
Cao sang cũng chẳng bằng duyên cửa Chùa
Hồng trần muôn nỗi chen đua
Chính tâm ai cũng ước mùa quả duyên.
Ai người chẳng ước mơ tiên
Như mây xanh trắng ,như triền gió thơm
Nam mô nhẹ trút giận hờn
Khói trầm hương thoảng ,mát cơn đau lòng.
Phận giàu sao vẫn long đong
Kiếp nghèo mãi khổ trong vòng trần ai
Chuông chùa tiễn tối đón mai
Kệ kinh rấm rứt thương hoài trần ai.
U minh cõi Phật rộng dài
Xa xăm mà vẫn gần đài tịnh tâm
Nghìn tay nghìn mắt Thánh Thần
Chở che vạn vật ,thương dân bốn mùa
Tiếng chuông thánh thót cửa chùa
Như lời non nước dậy mùa khói hương
Thực hư tỉnh thức chao nghiêng
Khẽ quay là bước …Tới miền Mẹ Cha.
MINH TUẤN