đừng sợ…
Sợ gì yêu muộn hỡi em
Khi mà ánh mắt sao đêm thật gần.
Ngày còn khao khát dấn thân
Tháng còn lưu luyến mơ gần mộng xa.
Biết là thu đã rời xa
Nhưng thời đông lạnh vẫn là xa xôi.
Gót trần gần đất xa trời
Mái đầu kiêu hãnh giữa đời vẫn duyên.
Sông suối ngập, đã có thuyền
Khóc cười số kiếp đã tiên định rồi.
Ba chìm, bảy nổi cuộc chơi
Âu thì cũng một kiếp người hư không.
Liếc gương dù thoáng chạnh lòng
Tiếc cho nhan sắc đã không mặn mà.
Mong ngây thơ, ước trẻ ra...
Dại khờ váy ngắn, nhỡ mà được yêu.
Ai tin trăng muộn cô liêu?
Chứ Em đừng sợ thử liều mà xem!