đoạn buồn cho tôi
Người đi nặng quá gánh hành trang
Nặng trĩu trên vai lệ ngàn tràn
Ai sầu ai cảm ai thương tiếc
Mắt biết đông chiều dạ chẳn an!!!
Ta chẳn muốn xa Khúc nhạc đàn
Nhưng đời nam tử kiếp hồ mang*
Bước ra đi hồn sầu vạn kiếp
Ai có hiểu không … hiểu được không?!
Ra đi ta nhớ khúc đàn vương!
Nhớ tình ngày ấy chưa hiểu gì
Nhớ ai tình khúc sầu nắn phím
Buông tiếng tơ lòng lúc biệt ly
Mỗi nốt nhạc ai vọng tiếng sang
Cung tơ hòa quyện ánh trăng vàng
Hồn ta chết ngất chiều đông giá
Lữ khách độc hành lắm trái ngan
Mỗi bước chân đi một lỡ làng
Để hồn ở lại xác đi hoang
Ta về vô tận miền sương cát
Đông sầu lạnh lẽo bước hoang sang
...
Chiều nay gió lạnh hơn chiều qua
Bâng khuâng lê bước dưới đông ngà
Thả hồn ngược vọng vào dĩ vãng
Chạnh lòng thương tiếc những ngày xa
Tình khúc chiều thu dưới trăng ngà
Du dương tiếng nhạc vọng từ xa
Hồn ta bay bỗng chiều thu ấy
Lâng lâng lấn nhẹ vào tim ta
Giờ Khúc sầu thương nổi đoạn trường
Đoạn buồn tình khúc sầu thê lương
Người tiển người đi hồn khắc khoải
Xa xa đếm bước đến ngày mai…!
Khúc nhạc em quyện hồn ta ở lại
Tay vẫy chào chân ghìm mãi không đi
Tình là chi sao nặng đến phi thường
Ta muốn buột thời gian cho ngừng động!
Thanh Nguyên Nguyễn
LỜI THƠ BUỒN
Lời thơ rưng rức nỗi buồn
Cho em dạo khúc thân thương thuở nào
Thắm lên Trăng Mộng đầy sao
Cho lòng anh chạnh dạt dào cung ngân
Đàn trầm nhạc lắng lệ dâng
Cay sầu khóe mắt giọt ngân ngấn tràn
Ngày em cất bước lên đàn
Mi anh nặng trĩu miên mang mấy mùa
Hạ về em có về chưa ?
Sân trường hanh nắng ve đưa tiếng lòng
Hạ nay em có về không ?
Cùng anh nhặt nốt phượng hồng lưu thơ
Mùa nay ... mùa nữa anh chờ
Cành bàng lả ngọn biết giờ em đâu
Trông trời vẫn thẫm một màu
Nhìn ra biển lớn dạt dào trùng khơi
"Núi cao chi lắm núi ơi
Che lấp mặt trời khuất bóng người thương"
Trưa nay Hạ rớt sân trường
Mình anh lượm nhặt cánh vương phượng hường...
Ghép đôi bướm mộng tư tương
Đề thơ lưu bút hiên trường nhớ em
Lời thơ buồn gối mộng đêm
Bao mùa Hạ nở bên thềm chờ mong
Anh nghe phượng rớt vào lòng
Màu hoa huyết đỏ vẫn hồng tim yêu
Chờ em chờ mãi mấy chiều
Bao mùa Hạ nở trăm điều về em
Dáng xưa tóc xõa vai mềm
Má hồng môi thắm gót êm em về
Chỉ là giấc mộng tràn trề
Bao giờ hiện thực em về với anh ?
HRPT
29.5.2011