chút thương gởi lại
      
      
      
      
        Gió nào thổi chạm lời ru 
Xui chân chùng bước giữa hư thực đời 
Này anh...có phải...tình ơi 
Trăm năm vẫn mãi một lời khắt khe 
Nhớ ai nắng tắt sau hè 
Hàng cây đứng lặng...tiếng ve gọi sầu 
Em về giữa cuộc bể dâu 
Bỗng nghe thổn thức với bao...nỗi niềm 
Mấy lần trở giấc trong đêm 
Lật trang kỷ niệm đi tìm ý thơ 
Gởi anh một chút vu vơ 
Tình thu đất khách đợi chờ cố nhân 
Thoáng xa mà ngỡ như gần 
Mãi anh là nửa....một phần...đời em...