chỉ nỗi nhớ người
tảng sáng thơ rong về ngõ cũ
mấy ngày mệt mỏi giữa lang thang
trên đường nắng ngã vàng mơn cỏ
vì cánh mùa thu đã sắp sang
thơ nhìn nắng núi trưa nồng bức
rừng quen , bạch hạc nhớ thi nhân
mơ những đêm hồng ai vào giấc
ôm ru thơ ngủ với lời trăng
con đường quanh suối pha tim tím
trên dốc màu lam núi sững quanh
ngó mãi bên kia tim thơ lịm
long lanh ngày chót giọt song hành
chỉ nỗi nhớ người, thơ vượt sóng
từ mây xa lắc sáu ngàn cây
băng không gian núi , đèo, trăm dặm
chực ngã vòng thương giữa cánh tay !
TY