valentine, mùa vàng son đã mãn
Tình nhân ơi, mùa vàng son đã mãn
Có khóc cạn nước mắt cũng vậy thôi
Mím môi cho mặn mà thêm kỷ niệm
Cuộc tương phùng thường mang nghĩa chia phôi!
Tôi vo tròn sợi tóc em huyền tuyệt
Buộc lại trần ai mối gút thăng trầm
Lần mò mãi vuột tay vào vô tận
Níu áo em về một nhúm hư không!
Em ngã vào vòng tay người xa lạ
Hồn trơ đá tảng lạnh ngắt dung nhan
Giấu đời nhau cho tàn hơi mục rã
Trong trái tim em đã biết hoang đàng
Cám ơn valentine Người-Tình-Nhỏ
Em đi còn bỏ lại chỗ em nằm
Đêm trở mình động thức mùi hương cũ
Tôi chong đèn ngồi bẹp xuống trăm năm...
Hư Vô