yêu em lòng mãi chân thành
Em có đợi phía bờ kia lặng lẽ
để câu thơ phơi cóng suốt bao mùa
và nắng quái cũng ngậm ngùi như thể
bên đây bờ chưa hiện một vì sao
mãi căng mắt nhiều đêm trong biển sóng
sao dội về từng tia sáng mông lung
màu thế tục nhiều khi cần mơ mộng
đất thanh bình vùng vẫy giữa mê hoang
mùa gió mới ơi ngọt ngào ca hát
phả vào thơ ngất ngưỡng bước thăng trầm
bao cảm nhận cõi đời nghe rất thật
trên đôi vai vết cứa vẫn thì thầm
lẽ vàng đá xem chừng như đã hiểu
núi non cao đâu chết dưới bão cuồng
cứ điềm đạm trong bước đi gió nổi
lời thơ ơi gõ nhịp phách can trường
có thể lạnh với sương mù thê thiết
vẫn yêu em như thuở mới vào đời
ngày sắp dậy phía đông lên hồng tía
yêu chân thành mặc con nước đầy vơi
Ngã Du Tử