phượng hoàng
Phượng hoàng mỏi cánh tìm ai
Đàn rơi phách lạc đã phai ráng chiều
Còn đây một nỗi tiêu điều
Ngổn ngang tâm tưởng mang nhiều riêng tư
Phượng hoàng ơi - chắc hình như
Càng bay càng thấy lắc lư tình buồn
Về nơi xa ấy cội nguồn
Trốn tìm nhau chỉ để hồn thương đau
Thời gian như nước qua cầu
Bài ca xưa cũng nhạt màu lá hoa
Phượng gầy lẻ bóng riêng ta
Tìm đâu một khúc giao hoà tình chung
Người ơi thương lấy ta cùng
Phượng hoàng liền cánh vẫy vùng biển khơi
Phù vân xa lắc dòng đời
Khúc Nam ai bỗng rối bời... xự xang !
Cung đàn gảy khúc hợp tan
Dẫu cho xuống bể lên ngàn cũng nghe
Dãi dầu nhờ cánh tay che
"Yên cương buộc sẵn sầu khe khắt đời"* (không nhớ câu thơ của ai)
Đường đi hoài vọng chân trời
Ngoái nhìn quê cũ đã vời vợi xa
Hao gầy còn lại thân ta
Phượng Hoàng ôi cũng chỉ là nhớ thương