cõi bình yên
Mộng cõi bình yên của chính em
Đừng đem nghịch cảnh phủ vai mềm
Xô em vụt ngã tình đau buốt
Sợ hãi anh rồi, kẻ dịu êm
Hứng ánh hừng đông lòng trống rỗng
Em hòa lạnh giá để trao đêm
Linh hồn vướng vấp dòng bi lụy
Giã biệt nhân tình quá nhuốc nhem