Poem logo
Poem logo

nói xấu thầy cô lớp k53s

Tác giả: Ngô Quí Trung
Bài thơ này, em viết tặng cho ai
Đã và đang yêu cái nghề Sư Phạm
Trong lời thơ dẫu đôi câu đụng chạm
Lẫn ý thơ không Sư Phạm tý nào,
Và bây giờ em cũng xin được vào
Cái dòng thơ em bắt đầu nói xấu.
Cô Liên ơi! Dẫu biết rằng nghe thấy
Nhưng mà em vẫn muốn được rêu rao
Những giờ giảng mà cô cho…sờ trét
Khiến K53- Sư Phạm Hoá ồn ào;
Ôi! Cái dáng hình nhỏ bé thanh tao
Khiến chúng em biết bao phen lận đận.
Dẫu chỉ đành than thân trách phận
Lớp của cô chủ nhiệm Phương Liên.
Ôi tai hoạ đúng là do khẩu hoạ
Bởi những phát ngôn mang phong cách: độc quyền.
“Dù cô có đôi lần hàn huyên đấy
Nhưng xem ra còn lắm nỗi truân chuyên”.
Nói xấu chi đây bởi những chuyện ưu phiền
Đều tan biến khi cô Thành đứng lớp
Em đã từng vừa nghe vừa mơ mộng
Bởi chuyện nhà chuyện phố của cô.
Xen lẫn trong lời giảng mơ hồ
Có chút gì buồn đau và thế tục.
Cô Thành ơi có khi nao buồn bực ?
Mà giọng người Hoá Học sục sôi !
Em xin có một- đôi lời
Gọi là nói xấu học đòi người ta.
Trong âm điệu ngân nga của người trung tính
Dạy cái môn Phương Pháp Hoá Phổ Thông,
Có khi nào cô thực sự vui không ?
Hay đó đây chỉ nụ cười gượng gạo.
Em quên mất, cô Thoa mới là nguồn chủ đạo
Của những cơn co giật bởi…niềm vui.
Môn tâm lý- học hoài sao vẫn thế
Dẫu biết rằng lời giảng quá say mê;
Nhưng cô ơi đã là người tâm lý
Ắt hẳn rằng cô thấu hiểu tình em.
Buồn cũng ngủ mà hay càng dễ ngủ
Em có đâu làm chủ được cơn mê!
Mỗi người Thầy, mỗi nơi là thế.
Lại về đây, chung một ước mơ
Ôi cái tính hay quên, mà sao chẳng vội !
Bởi người Thầy luôn điềm đạm đó thôi
Cái tính,cái tình như ngấm vào máu thịt
Tự xa xưa, biết truyền tới bao giờ ?
Nhân ngày phụ nữ được tung hô
Như bà hoàng của ngôi Thầy, Cô, Bè bạn.
………………………………và nối tiếp:
Môn Quản lý nó thế nào ấy nhỉ ?
Semina mỗi nhóm một chủ đề
Cô Hằng đưa câu hỏi- cho về
Kiếm tìm tài liệu Xê mi na- đủ dòng.
Mỗi tiết giảng là mỗi lần ú ớ
Em mơ màng như giữa cõi thiên thai.
Cô ơi dẫu hai, ba lần-vẫn vậy.
Semina cô hồn nhiên ngồi nghe giảng
Có biết đâu em ở dưới mộng tàn.
Bởi trong mơ ngàn trang toàn luật lệ,
Luận ngữ- thơ dường như đành kiệt quệ
Bởi nốt trầm cô đặt nặng trên môi.
Nói xấu cô xem ra đã đủ rồi
Sức của em đến đây dành thôi cạn.
………………………nhưng:
Có giờ giảng chỉ nghe toàn Lý Luận.
Môn cô Trang, môn học -của thiên thần
Đang bay nhảy trong giấc mơ-ngàn mộng tưởng.
Học xong rồi, mà cứ ngỡ như không
Bởi những giáo điều được coi là quy luật
Chúng khiến em loanh quanh trong ngõ chật
Của những dòng tri thức cô trao.
Xin lỗi cô, tiếp thêm phần nói xấu
Về tính về tình về cái nếp gia phong
Cho em đoán chắc cô đã động phòng ?
Sao còn nguyên những ngày đầu e ấp!
Chắc hẳn cô có đôi lần nói vấp
Bởi lời qua tiếng lại của chúng em.
Soạn giáo án nhưng cô còn chưa xem,
Nên có lần đành Slide độc diễn.
Thưa các cô, các bạn, các Thầy
Những Cử Nhân Sư Phạm tương lai
Đã và đang học chung một lớp
Xin lắng nghe lời của tôi đây
Đã bao giờ bạn đứng trên bục giảng ?
Nói những lời lý luận của tiên nhân
Có bao lần bạn tự tin thuyết giảng
Giữa K53 Sư Phạm Hoá –xum vầy
Chắc chưa nhiều bằng các cô đây
Bởi thế nên ta mới cần học hỏi
Bởi tri thức nó làm gì có tuổi
Bởi tình yêu nó định nghĩa vô cùng.
K53 Sư Phạm Hoá hoà chung
Niềm vui kỷ niệm nhân ngày …Việt Nam.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm