đêm rượu tàn
Rượu nhớ tình phai nhạt ái ân
Mảnh tim vương hận nhuốm phong trần
Hồn say ly cạn làn men ảo
Lệ đắng thương thầm mộng cố nhân
Biển mắt trào dâng ngọn sóng buồn
Đảo tình câm lặng giữa cô đơn
Niềm đau như nước dòng sông lệ
Tìm mãi nhưng sao chẳng thấy nguồn
Rình ánh trăng say để ngỏ lời
Mà trăng đâu hiểu nỗi lòng tôi
Hỏi ai nỡ ép tình xa rượu
Để bóng sầu theo trọn kiếp người
Nhân gian vô ảnh lạc sương mờ
Rượu lỡ đi vào trong giấc mơ
Quỳnh hẹn đêm tàn mòn nhịp thở
Thi nhân đối ẩm ghép vần thơ