ly biệt đêm tân hôn
Còn có đêm nay nói cạn lời
Men sầu oán hận chén giao bôi
Còn ta riêng mảnh hồn vô tội
Cay đắng chịu oan trọn kiếp người
Em về an phận một nàng dâu
Áo mặc làm sao qua khỏi đầu
Đừng trách duyên xưa tình bội bạc
Chôn vào dĩ vãng nấm mồ sâu
Ai ngắt hương buồn đóa ngọc lan
Người đi từ độ ánh trăng tàn
Hàng mi vương nợ đời khô lệ
Mười ngón tay buông lỡ nhịp đàn
Thân gái mang bao nỗi khổ lòng
Mười hai bến nước bến nào trong
Mẹ cha nỡ ép tình xa mộng
Sóng ở đáy sông vẩn đục dòng
Tình nghĩa mỏng manh giữa bạc vàng
Người thân hèn mọn kẻ giàu sang
Áo manh ấm nổi đời nhung lụa
Tay ngắn làm sao với được nàng
Mảnh xác tôi như gió đợi mùa
Hồn từ đêm ấy nắng không mưa
Ngàn sao khô hạn trăng mòn úa
Hỡi cố nhân đừng nhắc chuyện xưa