bão nổi
Đồng xanh ngập nước triều dâng
Phù sa che lấp ngọn Bần ngẩn ngơ
Ai về miệt thứ nên thơ
Thương sao cho hết bãi bờ miền tây
Mưa tràn, gió giật, giông vây
Trời đem cơn bão phủ đầy mái tranh
Chao nghiêng héo ngọn Dành Dành
Sầu Đâu ủ rủ, sao đành, Lũ ơi ?
Dòng đời lắm nỗi chơi vơi
Lòng đau, dạ nhói, hỡi người chân quê
Xuồng con chở mấy nhiêu khê
Xa xa thấp thỏm triền đê nghẹn ngào
Phong ba xóm nhỏ cuộn trào
Trời ơi, giọt lệ, giọt đào tuông rơi
Than ôi, Lũ cuốn đi rồi
Dân ta lang bạt đơn côi …… tội tình
Bài này đã được xem 2144 lần
|
Người đăng:
|
Hiếu Mai
|
|
|