Poem logo
Poem logo

ca dao thời sản

Tác giả: Nguyên Thạch
Ca dao thời sản

Mời nghe đọc trên youtube:

http://www.youtube.com/watch?feature=player_detailpage&v=O-ZsXws9Ggs


Nguyên Thạch (Danlambao) Văn học dân gian là một kho tàng văn hóa quí báu, nó được thể hiện qua hình thức vè, ca dao, tục ngữ. Tuy gọn gãy nhưng đủ sức hàm chứa những sự kiện vào lúc nó xuất hiện, cho nên con người vẫn thường dùng hình thức văn học này để ôn cố hoặc nhắc lại sự kiện để nêu lên những sự thật rất khách quan trong xã hội và đời sống.


Những câu thành ngữ, tục ngữ, ca dao, vè... vốn đã có nhiều trong kho tàng văn học Việt Nam. Tuy nhiên, nếu chúng ta muốn nó phát triển thêm để làm giàu cho kho tàng ấy thì những sáng tác hoặc thâu nhập mới, thiết nghĩ không phải là điều vô bổ.


Tuy dữ kiện có phần rất hữu hạn và cũng chính vì điều đó mà người đề xướng không ngại ngần đề nghị quí còm sĩ trong xa gần, không phân biệt thành phần của xã hội đóng góp thêm mỗi người một vài câu để... trước mua vui, sau làm “lịch sử” hầu ghi lại một giai đoạn tàn khốc nhất dưới sự lãnh đạo của cái gọi là đàng CSVN.


Người đề xướng xin mạn phép được trích vài câu dẫn dụ để gọi là làm mẫu như sau. Nào, mời các bạn tham gia.


Phương Uyên trích máu chống Tàu
Trọng lú mới bảo chống tao chứ gì
Trọng lịnh, hãy bắt nó đi
Chống tao đủ chết, nói chi chống Tàu.


Tham nhũng kìm hãm ngày mai
Phương Uyên chống để tương lai nước giàu
Tham nhũng gồm cả đảng tao
Đứa nào muốn chống thì mau vô tù.


Từ nhà tù nhỏ nó tha
Nhưng nhà tù lớn tà tà nó theo
Nhân gian còn lắm hiểm nghèo
Phương Uyên đừng để cọp beo nó vồ.


Nhà nước gồm một bầy sâu
Như giòi lúc nhúc ngoảnh râu nó bò
Nó ăn nó nhậu thật no
Hỏi sao dân đói?
Mặc cho chúng mày.


Ngày xưa tem phiếu vải thô
Em mặc không đủ, bác Hồ lòi ra
Bây giờ tơ nét thả ga
Bác Hồ cũng bị lòi ra ào ào.


Công an, đầu gấu, mặt trâu
Ba thằng, dân gọi là sâu cá mè
Còn đảng thì cứ lăm le
Đến khi đảng chết, ra hè cầu xin.

Hà Vũ đâm kiện Bá Do*
Bá Dơ chơi bẩm, túm quơ vô tù
Bá tánh nói Dũng trả thù!
Bá Dơ mất mặt...nói hù chút chơi.

* 3 D

Tư Sang đi Mỹ cầu may
Ai dè thành đám ăn mày vô duyên.


Bất kể thiến ngựa chăn trâu
Hễ cứ vào đảng ở lâu làm trùm.


Phú Trọng diện kiến thiên triều
Nó bắt Trọng ký bán tiêu nước nhà.


*


Con Ếch


(Phỏng theo bài thơ con cóc)


Con ếch trong hang
con ếch phóng ra
con ếch phóng ra
con ếch ngồi đó


Con ếch ngồi đó
con ếch không đi
con ếch không đi
con ếch ngồi lì


Con ếch ngồi lì
con ếch lẻo mép
ếch kêu ọp ẹp
ếch thích thật thà


Ếch ghét gian tà
Ếch ghét thối tha
Ếch ghét điêu ngoa
Ếch ghét dửng dưng


ếch ở trong bưng
ếch thích luật rừng
ếch muốn lẫy lừng
ếch nhảy tưng tưng


Con ếch trong bưng
con ếch nhảy ra
con ếch nhảy ra
con ếch tà tà


Con ếch trong nhà
con ếch bò ra
con ếch bò ra
con ếch ngồi đó


Con ếch ngồi đó
con ếch chẳng đi


bộ ngu sao đi!
ếch cứ ở lì.


Mau đánh tù tì
tên gì là ếch?.


*


Con cạc


(Tặng Dư lợn viên)


Con vịt cạc cạc
lá thu xào xạc
lạc đàn đi lạc
cứ kêu cạc cạc


cạc cạc cạc cạc
như loa mục rạc
từ Tổng đến Hạt
quanh năm lường gạt.


Vịt đẹt cạc cạc
ăn lạc sình hạt
không như tiếng nhạc
nghe rồi muốn khạc.


Ạc ạc ạc ạc
để hốt tiền bạc
nên phải nói gạt
mặc người dân mạt.


Cạc cạc cạc cạc
đất nước cùng mạt
ông Tổng ông Hạt
một phường đốn mạt!.


Mưa rơi ào ạt
có con cạc cạc
vẫn cứ đi gạt
trông thật bệ rạc!


Đảng ta quạt quạt
bảy mươi năm gạt
dụ dân đi lạc
mà vẫn chưa đạt!


Cạc cạc cạc cạc..


Việt nào?


Việt gian
Việt cộng
Việt kiều
Ba tên dân Việt, em yêu tên nào?


Việt gian, ăn nói tào lao!
Miệng lưỡi lắt léo…thao thao đủ điều!.


Việt cộng, tài sản tuy nhiều
Nhưng là ăn cướp... rất nhiều tiếng tai
Mai đây đảng chẳng còn ngai
Sợ sẽ vô khám dài dài mọt gông.


Lớn lên, không lẽ không chồng?
Thôi thì vớ đại mấy ông Việt kiều.


Việt kiều, tuy chẳng tiền nhiều
Nhưng đầy lịch sự... biết điều chăm lo
Hơn là mấy thứ mặt mo
Lấy về nó đánh… đủ cho ốm đòn!.


Bây giờ còn trẻ tuổi son
Lớn thêm chút nó gọi con khỉ già!.
Nó theo vợ lẽ, vợ ba
Quen thói ăn nhậu, ngà ngà như heo..


Thân em, gia cảnh tuy nghèo
Nhưng thề không lấy thứ heo làm chồng
Chẳng thà ở vậy, để không
Mai này có dịp tặng ông Việt kiều
Được ăn, được nói, được yêu
Được đi, được đứng, được nhiều tự do
Kẻo không... phí cái... Trời cho.




Nguyên Thạch
danlambaovn.blogspot.com

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm