vô đề 26
Sợ hãi, bóng ai ngoài ô cửa,
Ô cửa vỡ toang phủ rêu xanh,
miếng kính loang loáng màu xanh rêu,
dáng em yêu kiều tựa bên vách.
giọt mưa ngoài trời rơi tí tách,
mưa ngâu lạnh thấu cả tim người,
ngàn hạt li ti như kim chích,
rơi xuống không gian, rơi rõ lâu.
dáng ai lấp ló thấy nửa đầu,
sương trắng với rêu dường che khuất,
hết mưa đến nắng cứ đùa nhau,
khiến ta lầm tưởng nàng bên đó.
Ô cửa đung đưa muốn vỡ toang,
thì ra cơn gió thổi xềnh xoàng,
mang theo khói bụi mù quang toả,
nó giật cái tung, bóng nàng đâu ?
Chán thật thì ra chỉ tại sầu,
ngồi lâu bên vách nhìn ra cửa,
tưởng tượng nắng mưa nó đùa nhau,
cứ ngỡ bóng nàng đương lấp ló.