lệ lòng...!
Khóc tình hận , ru đời mộng mị
Ép trang tình , vốn dĩ rời xa
Ôm nghiêng nửa mảnh trăng ngà
Mà tim như luống , châu sa nhớ người
Ngôn ngữ loạn , nát rời chử nhớ
Câu yêu thương , loang vở vào lòng
Khóc người biền biệt trời đông
Khóc anh một bóng , chờ mong tháng ngày
Đêm cuộn lấy , đọa đày trăn trở
Gió dỗi hờn , buông lở câu thương
Lở rồi tình đã nhiễu nhương
Nên tình giá lạnh , đẩm sương lạnh lùng
Xoay giấc mộng , theo vùng băng giá
Lệ ướt mi , buông ngã giữa đời
Níu tay ôm lấy tình hời
Đời phô triển vọng , để lơi chử tình
Trăng sầu mộng , chiều vần vừa tối
Vì gió mưa , bối rối tâm can
Ru chi một giấc ngở ngàn
Để tình vạn dặm , sầu mang chất chồng
Gió ngoảnh lại , đưa vòng ân ái
Để hương tình , ôm mãi chử thương
Mưa buông từng hạt bên đường
Tợ như nước mắt , bên đường nhớ anh
Pha dòng mực , chử mơ cùng mộng
Kết chử tình , gọi vọng tên em
Nghe qua thì thật êm đềm
Nhưng toàn nước mắt , hòa đêm ươm sầu
Chưa trọn ý , lên câu yêu dấu
Đả lỡ làng , vùng vẫy rời xa
Để câu thơ , ý chẳng hòa
Chử thương nửa nét , chân hòa đêm thâu
Lời chưa cạn , chử nhầu rữa nát
Pha lệ lòng , buốt rát tay nhung
Tiếng kêu hoang lạnh ngàn trùng
Nhưng ta chỉ bóng , ngân nga ở lại
Choàng liểu rủ , trăng khêu dáng mộng
Chia sẻ đời , vốn vọng phôi pha
Thì thầm nguyệt ngỏ đoạn đời
Buồn chi thế sự , hởi người trần gian
Ngày trăn trở , không mang tia sáng
Nhạt úa màu , từng áng mây qua
Chiều buông tím mộng xót xa
Chao nghiêng ngôn ngữ , để pha lệ lòng
Bài này đã được xem 2095 lần
|
Người đăng:
|
tlan mưa
|
|
|