trăng ngọc nửa vầng
TRĂNG NGỌC NỬA VẦNG
Trăng đầy thuyền cho khách thấy chơi vơi
Tình lai láng như mặt hồ bàng bạc
Sương mờ phủ, rượu uống càng thấy khát
Trăng trong lòng, nên Trời đất hoá thơ
Cho đêm dài, vũ trụ chẳng bến bờ
Hỏi Cung ngọc, Chị Hằng sao chưa ngủ?
Chỉ đêm nay, thả lòng theo thơ phú
Để ngày mai, đối diện với cuộc đời
Chị Hằng Nga buồn ngủ, đóng cửa rồi
Khách ngao ngán kéo hồn về thực tại...
Phan Cửu Long