màu xương rồng thay lá
Nắng quá nắng làm đôi môi em cháy
Làm mắt em ngây ngất chói chói mờ
Làm da em duyên dáng đến ngẩn ngơ
Hừng hực nóng giữa những bờ nắng ấy
Bàn tay em những tháng ngày cũng vậy
Muốn được nắm tay anh dù chỉ một lần
Cái bé nhỏ giữa những ngày chớm nắng
Cứ lục lọi trong tim và đau đớn trưởng thành
Có bao giờ màu nắng ấy sẽ xanh
Và gai nhọn thân em sẽ trở thành nụ lá
Và tình yêu trên những vùng sỏi đá
Cũng sẽ nhẹ nhàng có thể gọi thành tên
Có bao giờ màu nắng chẳng chông chênh
Cứ lấp lánh cho em ngời sắc nắng
Vẫn màu ấy nhưng cuộc đời phẳng lặng
Không động đậy, chao nghiêng và không nát cõi lòng
Và thế là em cần nắng hơn đông
Để thấy ấm trong cuộc đời đầy sóng
Để được yêu trong cõi đời quá rộng
Và để những chiếc gai nghiêng thành nụ lá xanh tình
Để xương rồng se sẽ được chứng minh
Tình em đó … màu xương rồng thay lá