nhặt ...cái ngày xưa
P/S: Viết cho bạn bè thân yêu của tôi
tiếng ve kêu giữa chiều
em nghe lòng thổn thức
những ngày trong kí ức
đâu dễ mà lãng quên
tiếng ve mãi ngân lên
của những mùa xưa cũ
lòng em vui những thứ
của nhiều ngày đã xa
ve kêu phượng nở hoa
màu hạ vàng hanh nắng
ngây thơ tà áo trắng
ngày xưa nay còn đâu
ve... kêu ..ve ve sầu
như nhắc cho em nhớ
cái màu hoa bỡ ngỡ
mình trót dại tặng nhau
giờ ta đi về đâu
quên gốc cây - ô cửa
cả mái nhà xanh nữa
Tốt - tô - chan ..tuổi thơ
đời đâu phải giấc mơ
màu thời gian nhanh quá
em đi trên đất lạ
nghe ve sầu kêu vang
bỗng chợt nhớ cành bàng
cho trái mình nếm thử
hoa bàng vuông nữa chứ
như ôm người...lặng thinh
ngày xưa cứ tượng hình
cho ngày nay nhớ mãi
vội vàng... trong khắc khoải
nhặt ngày xưa....đem về.