Poem logo
Poem logo

đêm & em...

Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Đêm nức nở cuộn mình trong bóng tối
nỗi niềm góa bụa kéo về muôn ngã rẽ
nước mắt của những muộn phiền ngày càng da diết
thấy đời cay nghiệt như ở mỗi cuộc tình người ta vẫn thường chua xót trong nhau
***
đêm trở mình trong hơi thở rất sâu
có nguyện cầu bao nhiêu thì cũng không thể nào bớt đau hơn được nữa
đêm trở về cùng nỗi buồn bên khung cửa
chúng nó lại cười đùa - và em lại thấy đau
***
đúng là đêm từ bóng tối bắt đầu
và nỗi nhớ hóa niềm đau da diết
không biết làm sao -người ơi - em không biết
đêm lại vô hình - chốc chốc lại trêu em
đêm vô tình - như nhân ngãi bỏ quên
trong chiếc gối mơ hoang - trong cõi người vụng dại
mái tóc mây - quện tơ trời - con gái
***
bâng khuâng - buộc - gỡ vụng về ...
...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm