khúc tự tình mùa đông
Thu đã qua chưa mà lập Đông
Gió đưa giá rét tái tê lòng
Bàn tay gầy guộc trơ những ngón
Đưa tay với lại những khoảng không
Tối nhớ lời người đã bảo tôi
Đừng quay lại nhặt cánh hoa rơi
Đừng thao thức mà ôm gối chiếc
Hoa rơi là tim vỡ vụn rồi
Mỗi mùa đông trước, mỗi bình minh
Tôi thường nắm lấy bàn tay xinh
Vuốt nhẹ mùi hương qua kẽ tóc
Khẽ cài cho em một đóa quỳnh
Hôm nay ngồi ngắm nắng thờ ơ
Nắng đổ hoàng hôn, nắng nhạt mờ
Tôi gieo đôi mắt vào hư ảo
Bên thềm gió lật một trang thơ...
Noel 2013
Bài này đã được xem 2988 lần
|
Người đăng:
|
longphap
|
|
|