hoa 10 giờ
Nắng vàng rọi đến nửa sân .
Chìa vôi ngưng cất tiếng ngân sau vườn .
Mười giờ nở tím bờ tường .
Em soạn cặp vở tới trường cho mau .
Hình như có kẻ bám sau .
Ngày nào cũng vậy gặp nhau đoạn này .
Biết tên khác lớp chung thầy .
Hắn nhà xóm dưới mặt mày bảnh bao .
Ghét hắn em chẳng hỏi chào .
Miên man suy nghĩ cách nào cắt đuôi ?
Trống đánh ngược kèn thổi xuôi .
Ba năm qua lẹ cái đuôi ……vẫn còn !
Trước ngày em đi Sài Gòn .
Hắn chờ tay nắm hộp tròn xinh xinh .
Buồn buồn trông vẻ si tình :
Đi xa nhớ ráng giữ mình nha Dung !
Lần đầu em biết ngại ngùng .
Nhận mà tim đập môi run má hồng …..
Có gì khắp khởi trong lòng .
Hay mình yêu hắn ? ôi không dám mà !
Về nhà mở vội gói quà :
Hoa 10 giờ tím thật là dể thương .
Đường đời mỗi kẻ một phương .
Hai mươi năm tóc pha sương mờ mờ .
Mỗi lần thấy cánh 10 giờ .
Nao lòng nhớ hắn – chàng khờ năm xưa !
( Dung Nguyên 5 . 2013 )