Poem logo
Poem logo

thơ con cóc-2

Tác giả: Nguyên Thạch
Đường về nhà anh
Có hàng dừa xanh
Lối về nhà anh
Quẹo quẹo quanh quanh
Mời về nhà anh
Ăn một bát canh
Uống ly nước chanh
Tối ngủ với anh
Dưới túp lều tranh
Trên chiếc chiếu manh
Đừng chê giường anh
Nhiều rệp bu quanh.

Quê anh, ngày nóng đêm hanh
Hãy no giấc ngủ, anh canh quạt nè
Nhà anh nhiều muỗi vo ve
Mền nên đắp kín để che trùm người.

Sáng ra em đã chết tươi
Anh khóc quá sá...hỡi người tôi thương
Em chết ngay ở trên giường
Bởi vì ngộp thở, thấy thương quá chừng

Thương em, tôi khóc rưng rưng
Mai mốt xuất hiện, xin đừng nhát tôi.


Nguyên Thạch

------------------------------------
Bài thơ sầu thẳm quá thôi
Có phải là chuyện qua rồi không anh
Nếu như ngày ấy chẳng đành
Thì anh hãy giấu chòng chành ấy đi
Để khi anh họa vần thi
Cho tươi nét bút xuân thì bến mơ.


Uyên

------------------------------
Yêu em... một mối tình thơ
Mất em nên mới khờ khờ ngây ngây
Em về cực lạc phương Tây
Bỏ tôi ở lại nơi nầy tiếc thương...

Thăm tôi, em chết trên giường
Vì bị nghẹt thở, thấy thương quá chừng!
Tương tư... nên mới lừng khừng
Em chết, tôi bỗng nửa mừng nửa lo!.

Nửa lo, em chết, nạn to!
Nửa mừng vì hết ốm o gầy mòn
Yêu nhau tình hãy còn son
Nên cứ ám ảnh...em còn nhát tôi...
-------


Vườn tôi chào ngừ đẹp
Nhà nghèo nên chật hẹp
Bùn đất xình ọp ẹp
Nên ngại nàng bẩn dép.
Đón nàng, tôi khép nép
Bởi phận mình...con tép!
Rồng thương đến ban phép
Bỗng nhà trở nên đẹp.

Nguyên Thạch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm