quên mất mùa thu
Vâng , hình như tôi đã.
Quên mất một mùa thu .
Đang phơi mình trên lối .
Cùng những chiếc lá vàng .
Thương cánh phượng héo tàn .
Tự hôm nào không biết .
Đôi chân này mãi miết .
Ròng rả cuộc mưu sinh .
Vẻ hào nhoáng lung linh.
Rất gần nhưng xa lạ.
Phố ngập đầy quán xá .
Chưa dám ghé một lần .
Cái cảm giác bần thần .
Khi sương chiều buông xuống .
Không bằng niềm mong muốn .
Một chỗ để đi về .
Phận tha phương não nề .
Tương lai là ngỏ hẹp.
Bao mộng mơ cao đẹp .
Giờ như lá vàng thu .........
( Dung Nguyên 11.8.2014 )