tình chiều
Chiều tới chậm...áng mây buồn lang thang.
Trôi đi mãi...như dòng đời chẳng nghỉ.
Cuốn về đâu...ôi giấc mơ khờ dại.
Xa kiếp người...một tủi số cô liêu.
Chiều lỡ làng...cho tình khúc biệt li.
Cho duyên kiếp...phủ thêm màu sắc tím.
Và giọt nắng...nghiêng sầu mờ phai nhạt.
Quện tâm hồn...vào giấc mộng cô đơn.
Chiều lạc loài...một mình ta cõi nhớ.
Người yêu ơi...sao bỗng xa ngàn trùng.
Ta hoá thân...người lữ thứ bơ vơ.
Mong tìm thấy...dấu chân miền cát bụi.