quê hương tôi!
Quê hương tôi
Nước mặn đồng chua
Nông dân quê tôi, thất mùa đói lả
Vách cót lều che gió lùa mái lá
Ngàn vạn khó khăn
Vất vả nối đời.
Quê hương ơi
Quê hương ơi
Những mảnh đời tả tơi
Ngô khoai cầm hơi
Một đời khó nhọc!.
Họ là ai?
Họ về đây gieo tang tóc!
Biến dân tôi thành thứ nô bộc trên chính quê hương mình
Ai quang vinh?
Dân quang vinh?
Hay đảng quang vinh?.
Đất nước tôi?
Sau 40 năm không còn chiến chinh
Sau 40 năm có được thanh bình?
40 năm, có đượm tình dân tộc?.
Họ là ai?
Có phải chăng là lớp người mất gốc?
Có phải chăng là một bọn lừa lọc đốn hèn?
Họ quì lạy ngoại bang
Họ hà hiếp dân đen...
Trẻ thơ quê tôi đó, sách đèn còn chưa đủ!.
Họ mụ mị
Họ tôn vinh lãnh tụ!
Nhằm giấu che hành tung của những lũ gian tà
Họ là ác quỉ
Họ là tà ma
Gian thâm độc ác...
Đem sơn hà dâng bán.
Sau 40 năm, họ đã hiện nguyên hình là những tên Thái thú cho quân thù đại Hán.
Mặt thớt mày trơ, đểu cáng, hạ nhân
Họ luôn mụ mị rằng đảng vì nước vì dân
Nói một đàng làm một nẻo...nhưng đất nước nếu cần cũng đem bán.
Quê hương tôi đó
Mỏi mòn theo năm tháng!
Mai về đâu?
Khuất dạng tương lai!
Dân tôi thở than, lời vắn khóc dài
Thượng Đế hỡi
Ách nhân tai chồng chất!.
Ôi quê hương
Ôi quê hương!
Nỗi niềm chất ngất.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 1404 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|