trăng hẹn
Trăng rón rén xuyên qua khung cửa hẹp
Gác nhà ai và trải nhẹ sau vườn
Vuốt nhẹ nhàng hoa lá phủ hơi sương
Rồi vội vã trốn vào chòm mây trắng ... !
Ta lại đứng chờ trăng đêm khuya lạnh
Mây mùa thu sao giấu mất trăng rồi
Gió lại về xua nhẹ đám mây trôi
Trăng sáng tỏ ... đêm thu sao đẹp quá ... !
Sương lành lạnh phủ mờ như khói tỏa
Giữa màn đêm ta ngỡ lạc cung hằng
Mãi tìm ai ta đi suốt mùa trăng
Thu vàng vỏ gợi thêm nhiều nhung nhớ ... !
Ta đi giữa đêm trăng mà cứ ngỡ
Lối ngày nao đưa đón bước ai về
Trải trăng vàng qua các nẻo đường quê
Nghe dịu ngọt hương cau bay nhè nhẹ ... !
Sợ lặn mất nhẹ nhàng ta bước khẽ
Trăng vẫn theo và dừng lại bên thềm
Và dịu dàng e ấp với sương đêm
Cười bẻn lẻn treo trên cành liễu rũ ... !
Sáng mờ sương trăng khuất dần viễn xứ
Ta vẫn nghe còn đọng lại đâu đây
Dư âm trên khóm trúc ... chậu mai gầy
Trăng lại hẹn cùng ta đêm thu lạnh ... !