về xuân lãnh ... !!!
Nhớ ngày ấy lần đầu tiên ta đến
Cạn bình trà trong quán cóc quen đường
Cũng chiều về chầm chậm chút hơi sương
Ngoài khung cửa bạch đàn rơi đôi chiếc ... !
Về Xuân Lãnh chiều nay buồn da diết
Quán ngày xưa cô chủ quán đâu rồi ... ?
Bên khung trời lãng đãng áng mây trôi
Hoa liễu đỏ góc sân nhà ai nở ... !
Về Xuân Lãnh chiều nay ta lại nhớ
Bản nhạc buồn ngày ấy vẳng bên tai
Em bâng quơ nhặt mấy cánh hoa xoài
Tung trong gió vô tình cài lên tóc ... !
Ga Xuân Lãnh chuyến tàu về đơn độc
Kéo hồi còi,nào ai đón ai đưa ... !
Lạ lùng sao ta chẳng thấy em về
Để ta mãi sân ga buồn đứng đợi ... !
Hỡi cô bé ngày xưa cho ta hỏi
Nhớ chăng em ngày ấy dôc chân cầu
Trên đường về vội vã bước chân mau
Dốc trơn trợt em vô tình xoạc ngã ... !
Giây phút ấy ta vẫn là kẻ lạ
Nhặt giùm em chiếc nón rớt bên đường
cũng chiều về chầm chậm chút hơi sương
Ta chợt thấy có gì len lén tới ... !
Để chiều nay sân ga buồn đứng đợi
Cô quán xưa sao chẳng thấy quay về
Bên hiên nhà mành liễu rũ lơ thơ
Ta chợt thấy lòng mình se thắc lại ... !!!