Poem logo
Poem logo

nghĩa địa tình yêu

Trong ánh dương tà lạnh đò đông
Thuyền tắp sang ngang nước xuôi dòng
Chẳng biết người đi chiều ly biệt
Có dần tắt lịm lửa lòng không ?

Ta chỉ biết rằng cõi lòng ta
Đang chết dần trong lệ ướt nhòa
Nào đâu giang thủy sầu trăm ngã
Chỉ một hướng về bến tha ma.

Thân vẫn chìm say men rượu đời
Hồn còn vương vấn mộng đam mê
Mắt môi em đấy từ buổi ấy
Chôn tận mồ sâu, thoát kiếp đày.

Trăng đã về đây ánh trăng tàn
Gió gào gió thét khúc ca hoang
Như người em gái màu sương khói
Đã đến bên anh những đêm vàng

Vẫn nồng đôi mắt những đêm xưa
Tìm nhau theo lối dẫn hương đưa
Chỉ e trong bóng chiều mưa trắng
Những bước đường xa chẳng hóa gần

Trăng vắt trên cành dương phất phơ
Hoàng hôn buông theo bước bơ phờ
Xác thân một lối hồn một lối
Những bước chung đường đã xa xôi.

Để bước hôm nay những ngập ngừng
Những tình e ấp lúc phân vân
Lửa tình yêu ấy mưa đã tắt
Lạc lối thâm nhân cũng mấy lần.

Tôi chết hôm nay chết thật rồi
Xác ngoài nghĩa địa gọi tình yêu
Lòng không còn rợn nghe bối rối
Nhịp phách yêu đương tấu liên hồi.

Sa Đéc 30/8/2014
Huỳnh Hữu Lộc.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm