kiếp nghèo.
Làm sao trách được người ta
Có trách thì trách số ta bạc bèo.
Đã mang thân phận kiếp nghèo
Mà còn ôm mộng ước trèo cao sang.
Đơn phương một kiếp lỡ làng
Con tim ngộ nhận mơ màng tiếng yêu.
Để rồi tĩnh mộng đăm chiêu
Lòng đau tim nát giữa chiều mưa bay.
AT Văn
Bài này đã được xem 5035 lần
|
Người đăng:
|
AT Văn
|
|
|