xót xa!
Thương em quá những nạn nhận cộng sản
Bị dắt đi bởi chủ nghĩa hoang đường
Bị nhồi sọ để trở thành cổ máy
Nghĩ cho cùng, anh cảm thấy tội thương.
Đời trâu ngựa...mắt che, thân kéo
Em sinh ra đâu phải để làm người
Em bị dạy?
Biến tròn vuông thành méo!
Giai cấp... hận căm...quên hẳn những tiếng cười!.
Em được bảo?
Cố lên giành thành tích
Càng điêu ngoa, càng chóng có đảng đoàn
Đảng trang bị cho em nhiều xiềng xích
Trói dân ta, sức phản kháng xói mòn.
Em chỉ được nói lên lời đảng dạy
Dẹp tư duy...bầu nhiệt huyết con tim
Những nghịch lý nếu mắt em nhìn thấy
Hãy lờ đi và phải biết lặng im.
Chủ nghĩa này?
Gồm những người vô sản
Không riêng tư, không biên giới, không Quê Hương
Không nhân văn và không cả yêu đương
Chỉ biết đảng là con đường duy nhất.
Bài thơ này?
Là những điều tôi nói thật
Xin tặng em, mong khơi chút vấn vương
Nhân chi sơ vốn tâm hồn chân chất
Suy cho cùng?
Tôi cảm thấy rất thương.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 991 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|