mượn một bờ vai
MƯỢN
Cho anh mượn chút bờ vai
Mỏng manh êm dịu đong đầy yêu thương
Cho anh mượn góc phố phường
Dừng chân chờ đợi quê hương lối mòn
Cho anh mượn phút nỉ non
Gởi cho cái nhớ vẫn còn hà hơi
Cho anh mượn gió trao lời
Hẹn hò ghế đá trăng phơi bóng thềm
Cho anh mượn cả màn đêm
Phủ lên chiếc gối nhập nhèm đơn côi
Cho anh mượn lúc bồi hồi
Dấu vào khoảng lặng đôi môi thầm thì
Cho anh mượn tạm hết đi
Mai mốt không trả có gì trách nhau
Cho anh nợ bạc mái đầu
Con cháu trả lại mai sau vẹn tròn
Doanminhhop 03112014