bình sơn nhớ trại lao độngcưỡng bức bình sơn b
Ngày anh đã đến là ngày kỉ niệm
Phút lâm li ẳn hiện chợt lên.
Trong bở ngở tim anh vở nát
Đoạn đường dài rồi sẽ về đâu.
Thôi đã hết còn đâu còn đâu nữa
Lời hẹn hò xưa em giữ được hay không.
Ngục tù là bế tắc thời gian
Khoảng quảng đau thương long đầy mang nặng.
Khoá kiếp than phải chịu nhọc nhằn
Em! Hỡi em có hiểu cho chăng.
Giây phút cuối xin em đừng trách
Vì bở ngở thươngđau anh không nói được lời
Dù năm tháng phong ba long anh vẫn nhớ.
Nhớ em nhiều không ai nhớ bằng anh
Bình Sơn ngày 29-5-1987
Lưu bút lần thứ II
Trần Đắc Diễn sáng tác