anh nhắc em nghe
Anh nói chuyện bờ tre
Sáng nay trời trở gió
Đồng núi đường mờ tỏ
Ngập lối sưng giăng đầy.
Anh nhớ tới mẹ thầy
Đông về trời buốt giá.
Sức yếu tuổi đã già
Suốt một đời vất vã.
Em nhắn rồi anh ạ!
Thầy mẹ vẩn bình thường
Chống giá lạnh đêm trường
Đã đủ đầy chăn ấm.
Không lụa là nhung gấm
Quần ảo đủ ấm đông
Cũng chẳng phải nâu sồng
Như hồi em còn bé.
Yên tâm đi anh nhé!
Một sáng chớm đầu đông
Nghe lời nhắc thôi không
Sao ấm lòng em lạ.
LT: 11/12/2014