tứ tuyệt
SÔNG QUÊ
Sông quê ai thả lục bình
Để ai nghe tím phận mình lênh đênh
Tội thương con nước dập dềnh
Qua bao nhiêu bận còn mênh mang sầu.
TA - EM
Ta ban cho em dỗi hờn
Còn em, cho ta nỗi nhớ nhiều hơn
Tháng ngày như thể không tên
Ta - em hai kẻ chông chênh dốc đời.
HOA TÍM
Hoa tím vườn ai đã nở đầy
Cánh mong manh cánh giữa trời mây
Tím vương vấn tím sầu li biệt
Nghe tím tên mình chợt đắng cay.
NÍU
Với tay níu nắng vàng hanh
Sưởi ngàn đông giá vây quanh ngõ hồn
Trên cao con nắng chập chờn
Gió mơn man gió, mây vờn nắng tan.
TÌNH ƠI !
Tình ơi, thôi nhé lặng im
Ta gieo dấu nhớ triền miên một đời
Dẫu đời chẳng để ta vơi
Cũng xin chấp nhận, nửa lời oán đâu.
Tháng 12/2014