sương chiều mùa đông
Chiều lại xuống
Cho mây trôi hờ hửng
Để nơi xa tôi vẩn đợi chờ
Buồn không em
Hàng cây
Im lặng đứng trơ vơ
Vài dấu chân
Bụi làm mờ nhanh vết tích
Sương khói
Chiều đông dáng xưa mù mịt
Đễ chốn bình yên
Bổng dưng
Ngốc nghếch một chuyện tình
Em có về
Như ngọn nến lung linh
Trong đêm
Nửa tỉnh nửa mê
Một mình tôi khờ dại
Em đi xa mãi
Xa nghìn trùng
Còn lại những nổi đau
Giửa hư không
Âm vang
Từng tiếng thét gào
Đễ cuồng vọng
Thấp hèn
Xé nổi nổi đau thành cát bụi
Bài này đã được xem 2140 lần
|
Người đăng:
|
godauinfo
|
|
|