ba và giặc
Thua là giặc ! Thôi ba chín năm rồi.
Ngỡ ngàng như giấc mộng vừa thoáng qua.
Ba chín năm ! Chúng bắt làm con rối.
Sống phải sống ! Nhưng là người băng giá.
Thế gian chẳng dám nghĩ ! Chẳng dám nhìn.
Nhìn rồi xót ! Phản biện ! Thành phản động.
Lưng đã cong ! Hơi thở dường đứt quãng.
Sống vật vờ ! Đó nheo nhóc đàn con.
Rau thay cháo suốt tháng ngày đen tối.
Kiếp người xưa đã khép ! Xót đàn con.
Vẫn vật vờ vô định không lối thoát.
Kiếp con người ! Gặp Cộng lắm đau thương.
Trần Duy ( duyanhsangtudo.blogspot.com )