Poem logo
Poem logo

tiếng hát vàng khuya

TIẾNG HÁT VÀNG KHUYA

Khu rừng nhỏ nàng ngồi ôm mặt khóc,
nước mắt buồn thành những giọt mù sương .
và tóc nàng chảy thành loài cỏ lạ
phủ thân- thể -nàng làm ngôi- mộ- chàng .

Bỡi tiền kiếp nàng- một loài hoa dại
nên làm thân con gái buổi đầu thai ,
đôi chân nhỏ chàng đi vào đất mẹ
nụ- hôn -đầu buồn như- tiếng- thở- dài .

Và tuổi trẻ được dựng xây bằng bom đạn
đêm giết người bằng ánh sáng rất tròn
chàng nằm xuống trông nụ- cười- thật-lạ ,
giấc ngủ miên-trường như niềm cô- đơn .

Lỡ một mai mà chiến tranh chấm dứt
xin đừng ai gọi chàng dậy bỡi vì ,
nàng đã đi mang theo niềm son sắt
nụ-hôn-đầu làm tiếng -hát -vàng- khuya .

mùa thu 1968

Dương Lam [vophubong]

Back to top

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm