nhớ mẹ trong mơ
Có những bước chân hằn lên bãi cát
Có cuộc đời lận đận rất trần ai
Vì cuộc sống như chưa từng đánh đổi
Giọt mồ hôi quẫy gánh nặng hai vai !
Có ai biết đêm dài thường lắm mộng ?
Trong mông lung nỗi nhớ đến vô cùng
Chốn âm thầm bao bọc khắp không trung
Nghe tiếng sét bão bùng cơn giông tố !
Nhớ mẹ đấy bao yêu thương trỗi dậy
Rất đớn đau sinh sản những hình hài
Nuôi bầy con rạng rỡ ánh ban mai
Vẫn chấp nhận đường đời nhiều đau khổ !
Tình yêu con mẹ mang từ trong bụng
Năm tháng nhọc nhằn nuôi dưỡng trẻ thơ
Thời gian qua đi cứ ngỡ là mơ
Thân già yếu mẹ lưng còng tóc bạc !
Mẹ là mẹ như bao bà mẹ khác
Đến đời ta cũng chỉ có một lần
Mang tình yêu nhân thế chẳng phân vân
Của thượng đế xóa trái tim tội lỗi !
Mẹ ra đi là lòng con sám hối
Về những điều bất kính với mẹ xưa
Theo thời gian kể đến mấy cho vừa ?
Biết thương mẹ nhưng mẹ không còn nữa !
QHNC