anh đừng...
Cám ơn anh! tận đáy lòng em nói,
Nhờ có anh, em học hỏi bao điều
Học cách sống,ăn ở sao tình nghĩa,
Học cách cho và nhận những thương yêu.
Em đa sầu, đa cảm nên mít ướt
Khiến con tim ai đó thấy rối bời
Em đã cố nén sâu bao cảm xúc
Rồi để vỡ òa trong nước mắt chứa chan...
Cám ơn anh, đã vỗ về, an ủi,
Cái vỗ vai sao ấm áp đêm đông.
Khẽ xoa đầu, anh bảo em đừng khóc
Gửi nỗi buồn cho gió cuốn bay đj.
Em ước cho thời gian trôi thật khẽ
Chầm chậm thôi để giữ chút yêu thương.
Và bình yên sẽ đến bên thềm cửa
Em vững vàng trước bão tố, phong ba.
Anh... ơi! em đã từng mong ước,
Một lần thôi, một lần được ôm anh.
Ôm thật chặt để quên đi tất thảy,
Ru đớn đau một giấc ngủ bình yên...
Em sẽ nhớ những lời anh dạy bảo
Nhớ về anh, về một sự quan tâm.
Nhớ về anh người anh đầy ấm áp
Anh kiên cường, rộng lượng và bao dung.
Và giờ đây em mong anh hạnh phúc,
Mạnh mẽ hơn và sống thật vui tươi
Dẫu cuộc đời là muôn vàn gian khó
Anh đừng lo! Mọi chuyện sẽ ổn thôi