lang thang buồn
Mây lang thang thẫn thờ cùng với gió .
Giọt sương buồn thơ thẩn một mình en.
Trăng bẻn lẻn dấu hồn vào đáy nước.
Đêm u hoài chờ đợi bóng trăng lên.
Buổi xế chiều sao đường bỗng chênh vênh.
Dòng tâm thức nay lúc quên, lúc nhớ.
Chưa trọn kiếp người , biết đâu hay dở.
Sống chẳng qua là hơi thở ngắn dài.
VH.
Bài này đã được xem 1520 lần
|
Người đăng:
|
vuhungviet
|
|
|